Trang cá độ bóng đá lớn nhất thế giới⚽Thời gian tính kèo bóng đá-world cup

{关键字}

Chương 5 (phần 1). Cơn ác mộng với một kết thúc có hậu​

Khi còn nhỏ, tôi có những giấc mơ lặp đi lặp lại. Một trong số đó là những cơn ác mộng, chúng mang lại cho tôi những điềm xấu. Chẳng hạn như, giấc mơ tồi tệ nhất, là khi có một ai đó đuổi theo tôi với khẩu súng trong tay, nhưng không ai thèm để ý điều đó, cả những người thân cũng như bạn bè, chỉ có một mình tôi đơn độc. Một cơn ác mộng khác, đó là tôi mơ mình đến trường học mà không có một mảnh vải nào trên người. Tôi cứ thế bước vào lớp, và cả lớp cười nghiêng ngả. Sau đó tôi chạy đi thật nhanh với nỗi xấu hổ. Và còn một cơn ác mộng khác về bóng đá. Lần đầu tiên tôi được chơi tại Camp Nou. Nhưng ngay khi tiếng còi bắt đầu trận đấu, tôi bị trượt dài trên sân cỏ, cứ như “con bò trượt băng” vậy. Tôi bị chìm dần, và không có một chút lý trí nào. Tôi không nhớ rõ những gì xảy ra tiếp theo, bởi vì khi thức dậy người tôi toàn là mồ hôi, và một cảm giác nhẹ nhõm cũng đến cùng lúc.

Tôi luôn nhớ ngày đầu tiên ra mắt đội I, đó là ngày 18 tháng 8 năm 1998, trong trận đấu tại cúp nhà Vua với Mallorca. Điều này không bao giờ tôi quên được. “Bây giờ tôi sẽ bắt đầu trượt” – tôi nhớ lại cơn ác mộng. May mắn thay, không có gì xảy ra cả, thậm chí hoàn toàn ngược lại – trong trận đấu đầu tiên ở đội hình chính thức, tôi đã ghi một bàn thắng và đó là tất cả.

Chúng ta hãy tiếp tục nhé. Trước khi được ra sân lần đầu tiên tại Camp Nou, tôi đã luyện tập suốt nửa năm với đội I. Ngày 1 tháng 1 năm 1998 đã thổi bùng ngọn lửa với trái bóng trong tôi. Hai ngày trước, Gonsalvo đã gọi tôi và Mario lại và nói, đây sẽ là buổi tập cuối cùng của chúng tôi ở Barca B, và từ năm tới cả hai sẽ tập luyện cùng đội I, nhưng vẫn đồng thời thi đấu ở Segunda. “Van Gaal đang rất mong chờ các cậu” – Gonsalvo chúc mừng.

Tôi hầu như không đi dạo vào đêm giao thừa, bởi vì tôi muốn cảm nhận được “hương vị hoa hồng” trong buổi tập đầu tiên với đội I. Tôi và Mario đến trước buổi tập 1 giờ, và cả hai cùng bước vào phòng thay đồ. Hãy thử tưởng tượng chúng tôi nhận ra “ai đó” khi bước vào phòng. “Ai đó” chính là Guillermo Amor. Ông vui vẻ mời tôi và Mario vào phòng. Amor đã trở thành “hướng dẫn viên” của chúng tôi, giới thiệu với người phụ trách hành chính Josep Maria Korbela. Sau đó ông chỉ cho chúng tôi tủ để đồ, và đưa những bộ trang phục dành cho tập luyện. Cho đến hết mùa giải năm đó, tôi và Mario phải dùng chung nhau một chiếc tủ, bởi vì không còn thừa một chỗ trống nào cả.

Một lúc sau, Van Gaal xuất hiện. Sự thật là ông sở hữu một uy quyền tối cao, đặc biệt là đối với những cậu bé còn chưa có ria mép như chúng tôi. Một ánh nhìn của ông ấy, một ý nghĩ xuất hiện đồng thời trong đầu b: “Ông ta sẽ nuốt chửng bạn ngay bây giờ”. Van Gaal vẫy tay gọi tôi đến và chào đón: “Xin chào X-x-x-x-xavi (ông luôn kéo dài chữ “X” đến vô cùng), huấn luyện viên đặt niềm tin vào cậu. Chúc may mắn!”

Không phải lúc nào cũng có thời gian cho nhảy múa và ca hát trong mùa giải đầu tiên ở đội I. Có nhiều thời điểm hết sức khó khăn, bởi HLV người Hà Lan rất khắt khe. Những buổi tập ở đội dự bị không có một ai chứng kiến, nhưng ở đây luôn có sự hiện diện của 200 phóng viên và các nhà báo. Tất nhiên, nếu trong buổi tập, bạn thực hiện bất cứ động tác nào lỗi, nó sẽ trở thành chủ đề trên mặt báo. HLV không cho phép các cầu thủ được nghỉ ngơi. Bạn thử tưởng tượng xem, chỉ cần lơi là một tích tắc thôi, sẽ có một giọng nói vang lên: “Xxxxxavi, nhóm của cậu ở đâu?”. Van Gaal có những yêu cầu không thể tin được, cần tập trung tối đa cho mỗi đường chuyền, mỗi cú chạm bóng, mỗi bài tập, và mỗi lời nói. Tôi nghĩ rằng, đôi khi những yêu cầu của ông ấy phát sinh một số điều không có lợi. Chẳng hạn như, trong tháng đầu tiên ở đội I, tôi bắt đầu nghi ngờ việc mình có thể trụ lại sau những cuộc sát hạch hàng ngày như thế không. Những chàng trai trẻ cần sự chỉ bảo tận tình, chứ không cần những chiếc búa tạ.

Dù bất cừ điều gì thì Van Gaal vẫn luôn là một HLV xuất sắc – chuyên nghiệp đến tận xương tủy, ngay thẳng, chính trực, chăm chỉ với công việc và luôn nhìn thẳng vào mắt người đối diện để nói chuyện. Có thể cách truyền đạt của ông chưa đủ độ “xúc cảm”, nhưng không ai có thể thay đổi những gì đã ăn sâu vào bán cầu não. Những tính cách đó sẽ luôn luôn song hành với “người Hà Lan”.

{关键字}
Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 11)

Trong phòng thay đồ, tôi đã làm quen với các “lão tướng”, những người đã làm cho cuộc sống của tôi trở nên dễ dàng hơn. Albert Ferrer, Guillermo Amor, Sergi Barjuán, Pep Guardiola, Luis Enrique, và trước hết – Abelardo. Tôi có cảm tình với “Peter” ngay từ buổi đầu. Đó là một người rất vui vẻ và tháo vát với những lời đối đáp sắc sảo. Ông luôn đính một cái ghim vào áo luyện tập của tôi. Đến giờ tôi vẫn không hiểu ông làm như thế để làm gì. Có một sự kiện khá khó chịu như thế này: một nhóm cầu thủ trong đội luôn nghĩ rằng vị trí của mình được đảm bảo. Van Gaal cho rằng Pizzi, Dugary và Stoichkov thường tạo thành một “nhóm cô lập”, điều này tạo nên sự căng thẳng đối với các đồng đội.

Dù sao thì mùa giải đó đã cho tôi cơ hội để phát triển và tiếp tục trên con đường trở thành cầu thủ chuyên nghiệp bằng những bước đi khổng lồ. Tôi đã không được chơi cho đội hình chính một trận nào, nhưng Van Gaal vẫn tiếp tục cho tôi vào khuôn khổ, và ông hứa sẽ sớm cho tôi một cơ hội.

 

Đề xuất của biên tập viên:

Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 10)

Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 9)

Xavi Hernandez. “Barça – Cuộc sống của tôi!” (phần 8)

{关键字}

Trang cá độ bóng đá lớn nhất thế giới⚽Thời gian tính kèo bóng đá-world cup

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Trang cá độ bóng đá lớn nhất thế giới⚽Thời gian tính kèo bóng đá-world cup